Bất kì ai dám nói chuyện thay mặt những kẻ bị cáo buộc hiếp dâm, giết hại trẻ em và giết người hàng loạt nhiều khả năng sẽ tạo ra kẻ thù. Đây là điều mà Elizabeth Loftus đã làm trong phần lớn cuộc đời nghiên cứu của mình. Kết quả, bà là mục tiêu bị phỉ báng công khai, nhận những lá thư hần học và cả đe dọa đến tính mạng. Lí do cho tất cả sự ác ý này? Loftus là một trong những người để xướng chính về hội chứng kí ức giả. Như vậy, bà đã tư vấn hay xuất hiện là nhân chứng chuyên gia trong rất nhiều phiên tòa khác nhau từ Ted Bundy, O. J. Simpson, anh em nhà Menendez, tội phạm chiến tranh của Bosnia, và cả Michael Jackson. Trong quá trình đó, bà đã lên tiếng thay cho những người bị cáo buộc các tội ác vô cùng tàn bạo và bảo vệ rất nhiều người vô tội khỏi bị kết án sai.
Tất cả bắt đầu rất đơn giản. Theo đuổi niềm yêu thích về trí nhớ và mối liên kết của nó với ngữ nghĩa học, Loftus xin tài trợ từ Sở Giao thông Vận tải Hoa Kì đề nghiên cứu cách mà mọi người hồi tưởng về các tai nạn xe hơi. Bà phát hiện ra rằng chỉ thay đổi một từ trong câu hỏi (ví dụ, “đâm” và “va mạnh” hay mạo từ”a” và “the”) có thể mang lại các câu chuyện khác nhau về một sự kiện – thứ đủ để tố cáo hay tha bổng một người bị buộc tội. Khi áp dụng cho các phiên tòa xét xử tội giết người hay cưỡng hiếp, các kết quả còn có ý nghĩa hơn. Các nghiên cứu của bà được đăng rộng rãi trên rất nhiều tạp chí học thuật và bà nhanh chóng được săn đón là chuyên gia về các kí ức không đáng tin cậy.
Ngoài các nghiên cứu, bằng chứng cho lí thuyết của bà còn đến theo cách rất cá nhân. Ba mươi năm sau khi mẹ bà chết đuối trong bể bơi, người chú kể rằng ông chính là người đầu tiên phát hiện thi thể. Tái hiện sự kiện trong tâm trị, Loftus nhớ mọi thứ tới từng chi tiết về chuyện ấy. Thế nhưng ba ngày sau bà được kế là người chú đã nói sai: Chính dì bà mới là người phát hiện ra mẹ bà. Bản thân Loftus cũng dễ bị ảnh hưởng bởi kí ức giả.