HỮU NHƠN

Mối nguy rập khuôn

Một nhóm bạn thi xem ai ném xa hơn ở bãi biển. Khi một trong các cô gái đưa tay ra sau chuẩn bị ném, tâm trí cô nhận thức răng các chàng trai trong nhóm đều nghĩ con gái không thể ném được xa. Đó dĩ nhiên là niềm tin phổ biến thông thường nhưng khiến cô gái lo lắng: Nếu cô ném không mạnh thì càng củng cố thêm định kiến giới tính của các chàng trai. Không may là, nỗi lo này làm giảm kết quả của cô, gây ra một hiệu ứng tự hoàn thành có tên “mối nguy rập khuôn”.

Hiện tượng tâm lí này được Claude Steele và Joshua Aronson đặt tên vào năm 1995, sau khi họ khám phá ra những người da đen thể hiện kém hơn trong một bài trắc nghiệm trí thông minh nếu người ta mô tả đây là bài kiểm tra năng lực chứ không phải là về cách giải quyết vấn đề. Từ đó, mối nguy rập khuôn đã được ghi nhận trong mối quan hệ với các bối cảnh xã hội khác bao gồm giới tính và bệnh tâm thần. Ví dụ, nữ kì thủ cờ vua chơi tệ hơn khi họ nghĩ mình đang đấu với đối thủ nam và các bệnh nhân mắc chứng tâm thần phân liệt cư xử lúng túng hơn khi nghĩ rằng đồng nghiệp đã biết về chứng bệnh của họ, ngay cả khi không có chuyện đó.

Nhà tâm lí học Geoff Cohen thử nghiệm một bước đệm có khả năng chống lại mối nguy rập khuôn. Ông yêu cầu các hoc sinh 12 tuổi cả da trắng lẫn da đen dành ra 10 phút viết về những điều mà chúng trân trọng, như gia đình hay âm nhạc, vài lần một năm. Đây là bài tập để giảm căng thẳng và nỗi sợ thất bại.

Các học sinh da đen thiểu số vốn có nguy cơ gặp mối nguy rập khuôn đã cải thiện điểm số hai năm sau đó, trong khi các học sinh da trắng chiếm đa số không thay đổi gì. Kết quả tương tự xảy ra ở một nhóm học sinh có kiểm soát cả da đen và da trắng cùng viết về thói quen buổi sáng của chúng hằng ngày.

Hi, mình là Hữu Nhơn. Chào mừng bạn đến với blog của mình! Đây là nơi mình chia sẻ những câu chuyện về tâm lý, giáo dục và cuộc sống với mong muốn chạm đến những góc sâu nhất trong suy nghĩ và cảm xúc của bạn. Hy vọng mỗi bài viết sẽ mang đến cho bạn chút đồng cảm, chút suy tư và chút cảm hứng để tiếp tục hành trình phát triển bản thân.

More
articles

Tâm lí học

Ý thức

Ý thức từ lâu đã là đối tượng tranh luận giữa các nhà thần kinh học và các triết gia. Nghiên cứu bộ não hiện đại chỉ mới bắt đầu cung cấp một số hiểu biết về nó, và lí thuyết khu vực làm việc toàn diện là mô hình hữu ích nhất để diễn giải các bằng chứng hiện có. Phương pháp này cung cấp hiểu biết về các rối loạn ý thức như hôn mê và tình trạng thực vật kéo dài, cùng một số thông tin gợi ý rằng các tình trạng như tâm thần phân liệt liên quan tới sự thay đổi sâu sắc của các quá trình trong không gian làm việc toàn diện.

Đọc thêm »
Tâm lí học

Số bảy của Miller

Trong khi nghiên cứu của Miller tỏ ra khá vững vàng, các nghiên cứu gần đây đã đặt ra nghi vấn về nó.
Bạn có thực sự nhớ được bảy đoạn, hay bạn chỉ đang nhóm những đoạn đó thành các đoạn lớn hơn? Vào năm 2001, nhà tâm lí học người Mĩ Nelson Cowan tranh luận rằng dung lượng trí nhớ ngắn hạn ít hơn nhiều so với con số bảy. Khi chúng ta bị ngăn cản tạo ra các đoạn mới bởi đang đông thời thực hiện các nhiệm vụ khác, số lượng đoạn mà chúng ta nhớ được là gần bốn.

Đọc thêm »
Tâm lí học

Mô hình nút cổ chai của Broadbent

Lí thuyết gốc của Broadbent nói rằng các tín hiệu không thể đi qua nút cổ chai sẽ biến mất. Tuy nhiên, vào năm 1960, nhà tâm lí học người Anh Anne Treisman nhận thấy thuyết của Broadbent không giải thích được việc mọi người dù đang mê mải trong các nhiệm vụ phức tạp vẫn có thể phản ứng với âm thanh gọi tên mình. Treisman tranh luận rằng các tín hiệu không được xử lí thực ra bị giữ lại, cho phép các tín hiệu quan trọng hay đặc biệt ấn tượng thu hút sự chú ý của chúng ta.

Đọc thêm »
Shopping Cart